1665. |
Thúc
ông sùi sụt ngắn dài,
Nghĩ con vắng vẻ thương người nết na.
Di
hài nhặt sắp về nhà,
Nào là khâm liệm nào là tang trai.(*) |
1670. |
Lễ thường đã đủ một hai,
Lục trình chàng cũng đến nơi bấy giờ.
Bước vào chốn cũ lầu thơ,
Tro than một đống nắng mưa bốn tường.
Sang nhà cha tới trung đường, |
1675. |
Linh sàng bài vị thờ nàng ở trên.
Hỡi ôi! nói hết sự duyên,
Tơ tình đứt ruột lửa phiền cháy gan!
Gieo mình vật vã khóc than:
Con người thế ấy thác oan thế này! |
1680. |
Chắc rằng mai trúc lại vầy,
Ai hay vĩnh quyết là ngày đưa nhau!
Thương càng nghĩ nghĩ càng đau,
Dễ ai rấp thảm quạt sầu cho khuây.
Gần miền nghe có một thầy, |
1685. |
Phi
phù trí quỷ cao tay thông huyền.
Trên tam đảo dưới cửu tuyền, (*)
Tìm đâu thì cũng biết tin rõ ràng.
Sắm sanh lễ vật rước sang,
Xin tìm cho thấy mặt nàng hỏi han. |
1680. |
Đạo
nhân phục trước tĩnh đàn, (*)
Xuất
thần giây phút chưa tàn nén hương.
Trở về minh bạch nói tường:
Mặt nàng chẳng thấy việc nàng đã tra.
Người này nặng nghiệp oan gia, |
1695. |
Còn nhiều nợ lắm sao đà thoát cho!
Mệnh cung đang mắc nạn to,
Một năm nữa mới thăm dò được tin.
Hai bên giáp mặt chiền chiền,
Muốn nhìn mà chẳng dám nhìn lạ thay! |
1700. |
Nghe lời nói lạ dường này,
Sự nàng đã thế lời thầy dám tin!
Chẳng qua đồng cốt quàng xiên,
Người đâu mà lại thấy trên cõi trần?
Tiếc hoa những ngậm ngùi xuân, |
|
Thân này dễ lại mấy lần gặp tiên. |