Ngày xưa có một ông họa sĩ và ông muốn truyền nghề cho học trò của mình. Người học trò rất sung sướng nhận lời thầy. Ông nói : Người học trò mang tác phẩm của mình đến và nói : - Con hãy mang bức tranh này đến treo ở trung tâm thành phố và ghi rõ : Nếu ai tìm được điểm sai thì hãy đánh dấu chì giúp tôi. Một tuần sau ... - Hãy vẽ lại một bức tranh giống hệt như vậy, đặt lại chổ củ và ghi dòng chữ : Nếu bức tranh bị sai thì hãy sửa lại giúp tôi Bây giờ người thầy mới nói : - Dù con làm việc có giá trị đến đâu , nhưng vẫn có hàng triệu người sẵn sàng vạch lá để tìm sâu , để chê bai việc của con làm .... Nhưng để tìm một người dám dấn thân để hành động thì khó lắm con à , "Dễ thay thấy lỗi người
- Con hãy vẽ một bức tranh đẹp nhất mang đến đây .
- Đây là bức tranh tâm huyết nhất của con
- Thầy ơi bức tranh của con có cả nghìn người đánh dấu
Một tuần sau ...
- Thầy ơi lạ thật , sao không có ai sửa cho con cả !
vì họ sợ người khác cũng sẽ chê bai giống vậy .
Lỗi mình biết mới khó
Lỗi người ta phanh tìm
Như tìm thóc trong gạo.
Còn lỗi mình che đậy
Như kẻ gian giấu bài."
Nguồn: ST & Tổng hợp từ Internet: Bích Ngọc (XemTuong.net)