Trong tác phẩm kinh điển “Tam Quốc diễn nghĩa”, trong các nhân vật chính
thì Tôn Quyền được khắc họa không mấy thành công. Tôn Quyền không có
được cá tính hoặc tài năng nổi trội như Lưu Bị và Tào Táo, cũng không có
được khí khái anh hùng. Đại nghiệp của ông khiến cho người đọc cảm thấy
phần nhiều do may mắn.
Thực ra, nhân vật lịch sử Tôn Quyền cũng không thừa hưởng được
sự dũng cảm cương nghị của cha, không có được nhuệ khí như anh trai Tôn
Sách, không có được sự gian hùng ngang dọc Nam Bắc mà lại tài hoa văn
chương như Tào Tháo, không được như Lưu Bị khi lập đại nghiệp trong loạn
thế anh hùng. Điểm nổi bật duy nhất khiến Tôn Quyền không lẫn với ai đó
chính là tướng mạo đặc biệt với mắt xanh ngọc bích và hàm râu tím.
Công bằng mà phán xét, trong thời loạn, một quân vương trong 24 năm đã
xây dựng được đại nghiệp hưng thịnh, tạo thế vững vàng như long hổ ở
Giang Đông thì Tôn Quyền đúng là một đại anh hùng có tài hoa chính trị phi phàm.
Ông kế thừa cơ nghiệp từ cha anh không hề phải kinh qua sự tôi luyện nơi
sa trường ác liệt nhưng ông đã biết dùng những võ tướng, đại thần có
năng lực làm kẻ tận trung với mình khiến cho Giang Đông trở thành vùng
bảo địa hội tụ của các hiền tài trong thiên hạ.
Ông cũng là người dũng cảm khi bản thân thực sự không có tài năng quân
sự nhưng lại dám tin tưởng giao cho Chu Du, Lã Mông, Lục Tốn quyền thống
soái quân đội cực lớn. Đó chính là cái tài của người làm chính trị.
Ông hiểu rõ nhất những nhân tài này nhất mực trung thành với mình. Chu
Du và Lục Tốn tình như anh em ruột, Lã Mông và Lục Tốn lại do chính tay
ông đề đạt nâng đỡ, họ đều là những người nợ ân tình thâm sâu với Tôn
Quyền, nay lại được trọng dụng nên khó mà tạo phản. Chính nhờ sự trợ
giúp hết lòng của những anh tài này mà Tôn Quyền mới có thể hùng cứ tại
Giang Đông.
Xét từ góc độ lịch sử, hàng loạt các quyết định và hành động của Tôn
Quyền đã chứng tỏ rằng ông ta chính là một hào kiệt trong thời loạn lạc.
Ngay đến Tào Tháo, Lưu Bị người gian xảo kẻ dũng mãnh nhưng cũng không
thể ngờ được rằng thất bại thê thảm nhất cuộc đời họ chính là để Tôn
Quyền - một kẻ vãn bối vốn không được đánh giá cao đã xưng vương một
cõi.
Tôn Quyền khéo léo, biết khuất phục cũng biết vươn mình, đầy khí khái
của một đấng đại trượng phu. Trước khi xưng đế, ông đã làm chư hầu cho
Ngụy. Tuy một số người coi ông là kẻ mặt dày vô xỉ, nhưng thực chất đây
chính là mưu kế chính trị cao siêu của ông ta. Giữa buổi loạn lạc, Tôn
Quyền vì muốn tránh nguy cơ rơi vào cạm bẫy trong trận chiến giữa hai
bên trong việc tranh giành Kinh Châu nên đã chịu nhục trong vòng gần 10
năm để làm thần cho Ngụy.
Thực ra sự đầu hàng này chỉ là danh nghĩa, trên thực tế Tôn Quyền không
hề chịu sự điều khiển của Tào Tháo về chính trị, kinh tế, quân sự và
ngoại giao. Năm 24 Kiến An tức năm 219, Tôn Quyền sau khi giết chết Quan
Vũ. Nguyên niên Hoàng Sơ tức năm 220, Tào Phi cướp ngôi nhà Hán, Tôn
Quyền ngay lập tức cống tiến để biểu thị thần lễ. Năm thứ hai Hoàng Sơ,
Tôn Quyền lại tiếp tục cử sứ giả đến xưng thần.
Tào Phi không bằng lòng với mối quan hệ nước chư hầu hữu danh vô thực
nên đã yêu cầu Tôn Quyền đưa con trai đến làm con tin để biểu thị sự
trung thành với nước Ngụy. Tôn Quyền không muốn để con trai mình làm con
tin lại không muốn rơi vào ranh giới giữa cuộc chiến hai miền Nam Bắc
nên đành phải tìm cách trì hoãn.
Năm thứ ba Hoàng Sơ, Tào Phi cuối cùng không chịu nổi Tôn Quyền đã cho
ba đại quân xuống phía Nam phạt Ngô. Lúc này tướng Lục Tốn của Tôn Quyền
vừa đại phá Lưu Bị giành chiến thắng ở trận chiến Di Lăng, giải quyết
được sự uy hiếp từ phía Tây. Thừa thế xông lên, Tôn Quyền lập tức phản
kháng lại Tào Phi, mối quan hệ chư hầu giữa Ngụy Ngô chính thức tan vỡ.
Tôn Quyền cuối cùng cũng đăng cơ hoàng vị, chính thức xây dựng nước Ngô.
Trong thời gian chấp chính, ông cử người vượt biển. Ông cho thiết lập
nông quan, thực hiện chính sách đồn điền, phát triển kinh tế, phát triển
mở rộng lãnh thổ đến Giang Nam và một lần nữa ông lại thể hiện được tài
năng trị quốc vượt bậc.
Đối với bất cứ một nhân vật lịch sử nào, đều cần phải nhìn nhận và đánh
giá một cách khách quan. Tuy cuối đời Tôn Quyền tự dưng trở nên ngờ vực
đa nghi, giết người vô độ, đưa chính cục của Đông Ngô vào thế hỗn loạn,
nhưng tổng thể mà nói Tôn Quyền vẫn được coi là một đời anh hào, một
chiến lược gia chính trị kiệt xuất trong lịch sử của Trung Quốc.
Nguồn: keinthuc.net.vn
Nguồn: ST & Tổng hợp từ Internet: Thiên Nga (XemTuong.net)