Trong các phu nhân của Lưu Bị, My phu nhân là người đáng thương
nhất. Kiến An nguyên niên, Lã Bố đột kích Hạ Phi, toàn bộ gia quyến và
tài sản của Lưu Bị đều thuộc về Lã Bố, khoảng thời gian đó Lưu Bị vô
cùng chán chường, sống vất vưởng ở Hải Tây, Quảng Lăng (nay là Giang
Tô). Tại đây có phú ông tên My Trúc đã hết lòng ủng hộ và giúp đỡ Lưu
Bị. Ông ta đã quyên góp tiền bạc giúp đỡ Lưu Bị nuôi quân, thậm chí còn
gả em gái cho Lưu Bị. Trong lúc khốn cùng, lại nhận được sự trợ giúp to
lớn, Lưu Bị đã lấy em gái My Trúc và lập làm chính thất.
Năm 208, Tào Tháo mang đại quân đánh chiếm Kinh Châu. Lưu Bị thua trận bỏ chạy. Em họ Tào Tháo là Tào Thuần dẫn quân truy kích đến
Đương Dương, Tràng Bản, bắt được gia quyến Lưu Bị, trong đó có My phu
nhân và Cam phu nhân.
Triệu Tử Long đơn thương độc mã đánh trận Tràng Bản cứu được A Đẩu. My
phu nhân đã nhảy xuống giếng tự vẫn để khỏi vướng chân Triệu Tử Long.
Tuy đây chỉ là tình tiết trong tiểu thuyết “Tam quốc chí”, mà không tìm
thấy ghi chép trong lịch sử, nhưng điều này có thể chứng minh được tấm
lòng chung thành và sự hi sinh cao cả không chút tính toán của người phụ
nữ này dành cho Lưu Bị.
Cam phu nhân không phải chính thất mà còn đứng dưới My phu nhân. Cam phu
nhân được mô tả là người có nhan sắc như ngọc, tính tình hiếu đức, hiểu
đạo nghĩa. Bà lấy Lưu Bị và theo chồng vào sinh ra tử, bôn ba khắp nơi.
Trong suốt 15 năm, luôn âm thầm thay Lưu Bị lo liệu việc nhà, tạo hậu
phương vững chắc, giúp chồng xây đại nghiệp. Tuy không được nhắc đến
nhiều, nhưng bà chính là vị hiền thê có công lớn nhất của Lưu Bị.
Chính Gia Cát Lượng từng dùng 8 chữ “Lữ hành tu nhân, thục thận kỳ thân”
viết trong “Tấu Sơ” dành cho Cam phu nhân, tức làm việc gì cũng luôn
giữ đúng lễ giáo, hợp quy định, luôn thận trọng và hiền thục. Chính vì
thế, có thể lý giải được việc Triệu Tử Long đã liều mạng để cứu My phu
nhân, Cam phu nhân và hậu chủ A Đẩu ở Đương Đương, Trường Bản, bởi vì
một người hi sinh âm thầm không tính toán như My phu nhân và một Cam phu
nhân đức hạnh thì có chết vài lần cũng đáng.
Năm 209, Cam phu nhân mắc bệnh qua đời. Tình cảm của Lưu Bị dành cho Cam
phu nhân cũng rất thâm sâu. Chương Vũ năm thứ hai, tức năm 222 ông đã
truy phong thụy hiệu cho bà là “ Hoàng Ân phu nhân”. Chữ "Ân" này để bày
tỏ lòng tiếc thương và nỗi nhớ khôn nguôi về người vợ hiền đã cùng ông
đồng cam cộng khổ, vào sinh ra tử, nếm mật nằm gai mà chưa ngày nào được
hưởng trái ngọt. Sau này khi con trai Lưu Thiện nối ngôi đã truy tôn
cho mẹ là Chiêu Liệt hoàng hậu.
Sau khi Cam phu nhân qua đời, Lưu Bị lấy Tôn Thượng Hương em gái Tôn
Quyền. Tôn phu nhân là người đa tài, hoạt bát, cương trực, mạnh mẽ như
một nữ hán tử, mà không chút ủy mị, hiền dịu của một công chúa lá ngọc
cành vàng.
Xung quanh Tôn phu nhân lúc nào cũng có hàng trăm thị tỳ được trang bị
đầy đủ vũ khí theo hầu và bảo vệ. Bà đã biến khuê phòng thành chiến
trường, còn mình đóng vai nữ tướng oai phong lẫm liệt. Sau 2 năm, quan
hệ giữa nước Ngô và Thục căng thẳng, bà bỏ về nước Ngô, duyên vợ chồng
từ đây đoạn tuyệt, trong sử sách cũng không thấy ghi chép gì nữa.
Tôn phu nhân bỏ đi, năm 214, Lưu Bị lấy một quả phụ, lúc này Ngô phu
nhân đã 33 tuổi. Ngô phu nhân vốn là trẻ mồ côi, nhưng thầy bói nói bà
có tướng đại phúc đại quý, sau này sẽ làm hoàng hậu. Chính vì thế Lưu
Yên đã cưới cho con trai thứ ba của mình là Lưu Mạo. Sau này Lưu Mạo
chết trẻ, Ngô phu nhân thành góa phụ. Quần thần khuyên Lưu Bị nên lấy
Ngô thị vì vừa xinh đẹp lại nết na.
Kiến An năm thứ 24, Ngô phu nhân được lập là Hán Trung Vương vương hậu.
Chương Vũ nguyên niên năm 221 được lập làm hoàng hậu, Kiến Hưng nguyên
niên năm 223 được sắc phong là hoàng thái hậu. Đây cũng là vị hoàng hậu
duy nhất được sắc phong khi còn sống.
Nguồn: ST & Tổng hợp từ Internet: Thiên Nga (XemTuong.net)