Ấy thế mà Reiko vẫn còn độc thân giữa London, sau hơn một năm dọn đến
đây từ Tokyo. Thế là cô quyết định lên mạng tìm tình yêu cho mình. Reiko không phải là trường hợp ngoại lệ. Theo số
liệu của công ty theo dõi thông tin internet comScore, hiện trên thế
giới có gần 10% công dân mạng, tương đương với khoảng 136,642,986 người,
đang tích cực sử dụng dịch vụ hẹn hò trên mạng với mong mỏi tìm được
tình yêu. Tại Việt Nam, dù còn mới nhưng đã có hơn 7% công
dân mạng, tương đương với hơn một triệu người, đang sử dụng dịch vụ
tình ảo này. Tôi tự hỏi, giữa biển người bao la kia và với
hơn 1000 trang hẹn hò đủ chủng loại thượng vàng hạ cám có chi nhánh lan
rộng toàn cầu, làm sao mà cô bạn Reiko của tôi tìm được tình yêu của
mình? Trang nào trong số đó đáng tin cậy, hiệu quả
nhất trong việc cung cấp dịch vụ giới thiệu – mai mối? Liệu trong tương
lai, việc lên mạng tìm tình yêu có trở thành một trào lưu không thể đảo
ngược không? Tôi phỏng vấn cô Dawn Shepherd, chuyên gia nghiên cứu về đề tài công
nghệ giới thiệu – mai mối trên các trang mạng hẹn hò, đồng thời là giáo
sư trợ giảng tại trường đại học Boise, bang Idaho, Hoa Kỳ. Để phục vụ cho dự án nghiên cứu của mình, cô
Dawn đã ‘xâm nhập thực tế’ bằng cách đăng ký tài khoản cá nhân trên các
trang mạng hẹn hò nổi tiếng của Mỹ: Match.com, eHarmony, và OKCupid. Cô
giải thích: “Sở dĩ có tình trạng trăm hoa đua nở trên các
trang mạng hẹn hò như hiện nay là vì đây là lĩnh vực kinh doanh béo bở
trị giá cả tỷ đô la mà vẫn còn khá mới mẻ. Kể từ khi Match.com được
thành lập từ năm 1995 đến nay, các trang mạng hẹn hò vẫn chưa tìm được
công thức mai mối ‘thần kỳ’ có thể ghép đôi khá chính xác các khách hàng
độc thân với nhau. Vì vậy mỗi công ty vẫn đang tìm cách phát triển
công thức ghép đôi riêng cho mình, và quảng cáo rầm rộ về tính khoa học,
siêu việt của nó để chiêu dụ khách hàng.” Cô Dawn cho biết hiện có hai cách làm mai chính
trên các trang hẹn hò trên mạng. Một là ghép đôi theo kiểu Match.com,
nghĩa là thu thập thật nhiều dữ liệu về hành vi hẹn hò trên mạng của
khách hàng, ngầm theo dõi xem họ nhấp chuột vào những dạng hồ sơ nào,
tán gẫu với ai, và dựa trên cơ sở thông tin đó sẽ gợi ý một vài mối tiềm
năng phù hợp. Theo đó, Match.com hoạt động giống như mô hình mua sắm trên mạng của Amazon.com. eHarmony thì có vẻ ‘chuyên chế’ hơn. Họ làm mai
bằng cách yêu cầu khách hàng phải điền vào hơn 200 câu hỏi đã được các
chuyên gia tâm lý thiết kế nhằm xác định chi tiết cá tính, sở thích cá
nhân, v.v. của khách hàng. Sau đó, trang này sẽ phân tích dữ liệu khách
hàng trả lời để làm mai họ với nhau. Giáo sư tâm lý Eli Finkel thuộc đại học Northwestern, bang Illinois, Hoa Kỳ cũng đồng ý với cách so sánh trên. Ông nói Match.com giống như ‘siêu thị tình yêu’
cho phép người sử dụng ‘rà xem’ hồ sơ của nhau rồi tự quyết định xem ai
phù hợp với mình. eHarmony thì giống như ‘cò nhà đất’, tự nhận là họ
biết khá rõ hồ sơ của khách hàng và sẽ gợi ý vài mối họ cho là phù hợp. Tôi hoang mang. Giữa hai hình thức mai mối tinh
vi kể trên, làm thế nào một người sử dụng bình thường không sành công
nghệ như cô bạn Reiko của tôi biết được cách nào hiệu quả hơn chứ? Tiến sĩ Anders Sandberg, hiện đang làm việc tại Viện nghiên cứu về tương lai nhân loại tại trường đại học Oxford có câu trả lời: “Thật ra các công ty kinh doanh dịch vụ hẹn hò
trên mạng không nhất thiết phải bận tâm nhiều đến việc tìm cho ra công
thức toán học hay khoa học nhằm giúp người ta tìm được tình yêu hoàn hảo
đâu. Điều họ quan tâm là có được và giữ chân được càng nhiều khách hàng
càng tốt trên trang của mình.” Với đặc thù kinh doanh buôn mai bán mối, tôi
thiết nghĩ các trang hẹn hò trên mạng cũng sẽ không đi xa hơn việc cung
cấp một vài mối lái cho khách hàng của mình hẹn hò, gặp gỡ, rồi sau đó
tự họ quyết định lấy cho mình người nào là phù hợp nhất. Cô Dawn khẳng định: “Miễn sao người ta chịu hẹn
hò, gặp gỡ nhau thì tất cả các trang mạng hẹn hò đều hiệu quả cả. Nói
một cách ví von, hẹn hò trên mạng giống như đi mua sắm vậy đó. Có cả một
kho hàng rất nhiều người độc thân trên đó. Người ta lướt mạng, xem xét
hồ sơ cá nhân đăng tải, tán tỉnh, rồi gặp nhau ngoài đời nếu thích”. Giáo sư Eli Finkel đưa ra lời khuyên: “Nếu bạn
vẫn còn độc thân thì nên sử dụng dịch vụ hẹn hò trên mạng để tăng cường
quy mô tìm bạn của mình. Tuy nhiên, đừng quá tin tưởng vào các công thức
ghép đôi mầu nhiệm mà các trang web này quảng cáo để câu khách. Vả lại, bạn cũng đừng ngồi đó ‘rà xem’ hồ sơ ảo
của những người độc thân khác mà không chịu gặp mặt họ. Trên thực tế,
các công ty hẹn hò trên mạng đang chuyển hướng từ việc ghép đôi trên
mạng sang việc tổ chức các buổi gặp mặt trực tiếp cho khách hàng độc
thân của mình”. Ông Eli nói tiếp: “Suy cho cùng, không có công thức toán học nào có thể tốt hơn cái công thức bạn có trong đầu của bạn cả. Ngay cả trong tương lai, dù khoa học công nghệ
có phát triển cao siêu tới đâu thì nó cũng khó có thể thay thế được phán
đoán của con người trong chuyện tình cảm được”. Theo dự đoán của Tiến sĩ Anders Sandberg, chừng 50 năm nữa thôi,
người ta sẽ sử dụng công nghệ không chỉ để tìm tình yêu mà cònđể giữ
lấy tình yêu nữa.Trong tương lai, người ta đi lại nhiều hơn, tình
yêu sẽ trở nên toàn cầu hơn, sẽ có nhiều người quen nhau mà phải sống
và làm việc xa nhau một thời gian. Tình ảo trong tương lai sẽ được thiết kế sao cho
người ta có thể tích hợp được cả cảm xúc, tương tác của mình vào trong
đó. Công nghệ sẽ trở nên chuyện cơm ăn áo mặc hàng ngày. Nhưng đó là chuyện tương lai. Tối nay, sau giờ làm việc, cô bạn Reiko của tôi sẽ đi gặp người bạn trai quen trên mạng bấy lâu nay. Cô chia sẻ với tôi: “Mình chỉ sử dụng các trang
hẹn hò trên mạng này để rà tìm người thôi, nhưng chưa tin vội đâu. Phải
gặp mặt ngoài đời xác minh thông tin đã. Để xem nhé”. Vâng, để xem. Tôi đang chờ Reiko cập nhật tình hình sau ngày lễ Valentine này.Yêu như là mua
Các trang mạng hẹn hò là lĩnh vực kinh doanh béo bở trị giá cả tỷ đô la mà vẫn còn khá mới mẻ." Khoa học mai mối
Chủ đề 'ngày tình nhân' được thị trường khai thác mạng Tương lai tình yêu và công nghệ
Trong tương lai, người ta đi lại nhiều hơn, tình yêu sẽ trở nên toàn cầu hơn"
Tiến sĩ Anders Sandberg
Trích từ: :BBCnews
Nguồn: ST & Tổng hợp từ Internet: Mỹ Ngân (XemTuong.net)