
 
                        Trước Cách mạng Tháng Tám 1945, ở 
nhiều vùng   nông thôn, con gái từ khi sinh đến khi lấy chồng vẫn chưa 
đặt tên, nếu như gia   đình không cho con gái đi học. Con gái không cần 
vào sổ họ, sổ làng, không đi   học nên cũng không cần dặt tên vội. ở   
trong nhà con gái mới sinh ra được gọi là   con Hĩm, con Mực, con Chắt 
em...Trong nhà gọi tên gì thì xóm giềng gọi theo tên   đó. Đến làm lễ 
vấn danh, ông bác hoặc bố mới đặt cho cái tên để ghi trong giấy   hôn 
thú, có khi chính người mang tên cũng không biết mình mang tên gì trong 
giấy   hôn thú, vì khi về nhà chồng lại gọi theo tên chồng, khi có con 
gọi theo tên   con, có cháu đích tôn gọi theo tên cháu. Lễ vấn danh 
không phải để hỏi tên mà   chủ yếu là hỏi tuổi, để hai họ quyết định đôi
 nam nữ hợp tuổi nhau thì lấy được   nhau, tuổi xung khắc thì thôi.
          Trong hôn nhân xưa chỉ chú 
trọng có môn đăng hộ   đối hay không, có hợp tuổi hay không, gia đình 
nào thận trọng mới tìm hiểu kỹ   "Công, dung, ngôn, hạnh" (thường là các
 gia đình gia giáo). Chẳng những các   chàng trai, trước khi cưới chưa 
biết mặt vợ, mà có những ông bố chồng là người   chủ động đi hỏi dâu 
cũng không biết mặt con dâu, do đó trong gia đình sau này   mới xảy ra 
nhiều chuyện oái oăm:
          -"Cảm ơn ông bà thương đến, tôi xin đồng ý gả,   nhưng xin thưa chuyện trước: con tôi mồm mép chẳng bằng ai!"
          Tưởng như vậy là mình tìm 
được con dâu hiền hậu,   không đanh đá chua ngoa, ai ngờ cưới về mới 
biết con dâu sứt môi!. Nhưng đã nhỡ   việc, biết tính sao ?
          Lại có trường hợp đánh tráo:
 Khi đi hỏi thì cho   thằng em nhanh nhẹn và "sạch mặt" hơn đóng vai 
chàng rể, đến khi cưới thì lại   cưới cho thằng anh đần độn, xấu xí. 
"Miếng trầu để dâu nhà người", biết tính sao   đây ? Dầu sao cũng mang 
tiếng một đời chồng.                    
                    
 Nguồn: ST & Tổng hợp từ Internet: Mỹ Ngân (XemTuong.net) 


