Mời bà con nhắm con gà luộc, lá chanh và rượu trắng, mừng năm mới. Theo phong tục của người Việt ta từ xưa,
mâm cỗ cúng giao thừa thường có một đĩa xôi gấc đỏ tươi với ý nghĩa cầu
may mắn, đỏ đắn cho cả năm; một con gà trống hoa luộc rất khéo, miệng
ngậm bông hồng đỏ với ý nghĩa khoẻ mạnh, tinh khiết.Sở
dĩ gà được chọn làm vật cúng tế linh thiêng trong đêm giao thừa bởi
theo thần thoại của một số dân tộc Việt Nam, khi Ngọc Hoàng mới sáng tạo
ra mặt đất, thấy lạnh lẽo, ẩm thấp. Người bèn sai mười mặt trời suốt
ngày đêm chiếu sáng để sấy khô mặt đất. Nhưng đất đã khô trắng, nứt nẻ
rồi mà Ngọc Hoàng quên không thu các mặt trời lại khiến con người và cây
cỏ khốn đốn vì nắng hạn. Có một chàng dũng sĩ giương cung tên bắn
liên tiếp rụng 9 mặt trời. Mặt trời cuối cùng sợ hãi quá bay tít lên
cao và trốn biệt không ló ra nữa. Mặt đất lại lạnh lẽo tối tăm. Con
người và loài vật rủ nhau đi gọi mặt trời. Chẳng con nào gọi được, cuối
cùng chỉ có con gà trống khoẻ mạnh cất tiếng gáy vang lừng khiến mặt
trời tò mò ngó xuống rồi quên cả sợ hãi hạ thấp dần độ cao, khiến mặt
đất lại sáng bừng lên. Đêm giao thừa (trừ tịch) là đêm trời đất
tối tăm nhất, người ta bảo đó là lúc mặt trời ẩn mình sâu nhất. Nhà nhà
bảo nhau đều cúng một con gà trống với hi vọng con gà sẽ đánh thức mặt
trời chiếu sáng cho đủ đầy ánh nắng cả năm. Gà cúng trong đêm giao thừa phải là gà
trống hoa, trống mới le te gáy với ý nghĩa khoẻ mạnh, tinh khiết, chưa
biết tình yêu tình iếc là gì. Đó chính là ước mong “mưa thuận gió hoà”
của cư dân nông nghiệp. Con gà thành một nét văn hoá đi liền với tín
ngưỡng tôn sùng mặt trời của nghề nông lúa nước. Lâu dần, cúng gà trống
hoa thành phong tục của mọi gia đình Việt Nam vào lúc giao thừa.Tuy
nhiên, đến thời hiện đại nhiều gia đình Việt Nam đã không làm nông
nghiệp, câu chuyện gà gọi mặt trời không còn được nhiều người biết đến,
mã văn hoá ấy bị mờ dần khiến nhiều người không hiểu.Thay
vì cúng gà, người ta cúng bằng một khổ thịt vai hay một cái chân giò,
những thứ đó chỉ có ý nghĩa vật cúng mà không mang ý nghĩa văn hoá. Thậm chí, người ta còn dùng tư duy tư
biện hiện đại để suy diễn rằng năm Tỵ thì không cúng gà vì rắn vồ gà,
năm Dậu cũng không cúng gà vì đã là năm gà thì không cúng gà nữa. Đó là
những lí giải tư biện khá thô thiển so với nghi lễ xưa.Cúng
gà đêm giao thừa là một nét đẹp trong văn hoá Việt Nam, thế hệ mai sau
cần gìn giữ truyền thống có từ lâu đời này, không nên vì ảnh hưởng của
thời cuộc làm mai một đi một nét đẹp trong phong tục dân tộc.Vài chuyện vui về gà “khỏa thân” Chuyện thứ nhất Voi xông lại quát: – Cáo! Sao mày dã man thế? Cáo luống cuống, giả vờ bưng mặt nấc lên: – Đây là… vợ em. Cô ấy mới bị ốm chết. hu hu… – Đồ ác thú! Vợ chết mà lại vặt lông ăn thịt. Tao phải trừng trị mày! Cáo bí quá, càng khóc to hơn: – Khổ… nhưng mà từ hồi cưới nhau tới giờ đã khi nào em được nhìn thấy nó khỏa thân đâu… Chuyện thứ 2 Vào một ngày rảnh rỗi, 2 chú gà trống rủ
nhau đi chơi. Chú thứ nhất hăng hái đưa ra hàng loạt địa chỉ thú vị
như: đi sở thú thăm họ hàng xa là mấy anh đà điểu, đi nông trường tán
gẫu với mấy anh trống choai… Sau 1 hồi trầm tư, chú gà trống thứ 2 mới từ tốn nói: – Đi vào siêu thị chơi Chú thứ nhất ngạc nhiên: – Vào để làm gì ? – Vào nhìn lũ gà mái đang… khỏa thân nằm trên kệ.
Voi đang đi trong rừng, bỗng nhìn thấy cáo ngồi bên bờ suối vặt lông một con gà.
Nguồn: ST & Tổng hợp từ Internet: Đoan Trang(XemTuong.net)