"Tôi
có người anh họ ở Nam Định, lên Hà Nội mở quán Hải Sản, một lần tôi rủ
mấy người bạn đến đó nhậu, ngạc nhiên thấy nét mặt ông chủ quán - Anh họ
tôi rất ỉu xìu". Quán nhậu này từ lúc mở tại đây đã hơn 1 năm đều
đông khách và thu về rất nhiều. Cách đây chừng 3 tháng, có một quán Hải
Sản khác chuyển đến đúng căn nhà đối diện bên kia quán và cướp kết khách
của anh" - Anh tôi tâm sự. Ngoài ra anh còn nói rằng không thể tin nổi
vì sao lại bị mất khách vì giá thành của 2 bên gần như nhau trong khi đồ
ăn thức uống bên đó có phần kém mình. Mấy tháng nay quán vắng như chùa
bà đanh, có chăng cũng chỉ vài người khách quen. Anh đứng ra ngoài chỉ
trỏ, "đấy, em nhìn bên kia, khách nó lườm lượp đúng như quán anh mấy tháng trước thôi",
rồi thở dài buồn rười rượi muốn chuyển quán ăn đến khu vực khác. Khi
nhìn sang quán đó, tôi nhận ra 1 điều, đây là 2 quán hải sản duy nhất
của Khu phố mà vị trí đối diện nhau chan chát, con phố thì hẹp, 2 quán
ăn có chiều rộng gần bằng nhau và đều là 2 tầng. Trên quán đối diện treo
một tấm biển to và bên dưới đỡ bằng 1 hàng thép khoảng D16 neo chặt vào
tường, cái đặc biệt ở chỗ là hàng thép gồm nhiều thanh thép xếp song
song, một đầu được cán nhọn hoắt như đầu mũi kim nhọn hướng thẳng về
phía đối diện. Tôi
chợt hiểu ra đây giống cách thức dùng lưỡi cày mà chôn trước cửa nhà
người ta để mong hại cả nhà người ta đây mà. Kéo anh vào trong nhà
trong, tôi thủ thỉ bày anh cách hóa giải cái hại này. Anh tôi là thành
phần vô thần, ko mê tín dị đoan chỉ biết làm ăn chân chất, có lẽ nghe
tôi nói một hồi không hiểu lắm, anh bèn bắt tôi ghi cụ thể ra giấy để
làm theo, vì sợ nghe mà chưa hiểu hết chưa nhớ được sẽ làm sai. Tôi nói
sao viết vậy cho anh như sau: "Đây là một trò của bọn làm ăn, dùng
phong thủy để cạnh tranh với người đối diện. Nó dùng mũi sắt để phá quán
nhà anh. Bây giờ anh phải thay biển cửa hàng, nó dùng kim khí phá mình
thì mình phải dùng hỏa khắc lại, biển cửa hàng anh phải làm bằng kích
thước biển nhà nó, đặt thấp hơn, 3/4 diện tích phía trên biển sơn màu đỏ
đậm đối diện với mũi sắt chĩa sang, chính giữa phần này ghi tên quán
ăn, 1/4 diện tích phía dưới sơn màu đen tuyền, phần này ghi địa chỉ quán
ăn. Vì màu đỏ hành hỏa, hỏa khắc kim, làm chảy kim, khi mũi sắt hướng
sang bị kim khắc sẽ biến thành thủy, thủy chảy xuống dưới nên để 1/4
diện tích dưới là màu đen tuyền (đen là thủy), phần này ghi địa chỉ
chính là làm vượng cho quán ăn. Đồng thời biển cửa hàng nhà anh phải
dùng vật liệu sáng bóng, phản chiếu để phản chiếu toàn bộ mũi nhọn ngược
trở lại. Như thế, biến cái khắc của nó thành cái vượng của mình đồng
thời đem cái khắc của nó cho nó hưởng một ít". Thực
ra tôi bày cho anh cũng chỉ là cảm hứng nhất thời và không nghĩ anh sẽ
làm theo, khoảng 5 tháng sau, anh gọi cho tôi cảm ơn và mời tôi đến quán
nhậu 1 bữa. Tôi rất ngạc nhiên khi đến nơi mọi thứ đã thay đổi hẳn, anh
treo biển rất cẩn thận theo đúng như lời khuyên. Anh kể rằng, từ khi
thay biển mới khoảng chừng 1 tháng, khách hàng lại đông dần lên và quán
làm ăn được trở lại. Bên kia thì khách hàng đã thưa dần tuy nhiên vẫn
không đến mức hiếm hoi như quán anh trước đây. Anh nói nhờ tôi mà anh
không phải chuyển cửa hàng. Tôi cũng mừng thầm và nghĩ rằng có lẽ cái
thâm thúy của Ngũ hành thực ra đơn giản vậy".
Nguồn: ST & Tổng hợp từ Internet: Đoan Trang(XemTuong.net)